Bân-pak-gí
Bân-pak-gú (閩北語, Mâing-bă̤-ngṳ̌) sī 1 chióng Bân-gí, kòng chiah oē ê lâng chú-iàu hun-pò͘ tī Hok-kiàn-séng ê Lâm-pêng, pau-koat Lâm-bêng chhī-khu, Kiàn-au-chhī, Bú-î-soaⁿ-chhī, Siông-khe-koān, Chèng-hô-koān, Phó͘-siâⁿ-koān kap Sūn-chhiong-koān.
Bân-pak-gí | |
---|---|
Mâing-bă̤-ngṳ̌ / 閩北語 | |
Goân-chū kok-ka | Tiong-kok Hok-kiàn |
Sú-iōng tē-khu | Tiong-kok Hok-kiàn Lâm-pêng |
bú-gí sú-iōng-chiá | 1000 bān |
Gí-hē |
Hàn-Chōng gí-hē
|
Bûn-jī hē-thóng |
Hàn-jī Kiàn-chiu Lô-má-jī |
Koaⁿ-hong tē-ūi | |
Koaⁿ-hong gí-giân | bô |
Koán-lí ki-kò͘ | bô |
Gí-giân tāi-bé | |
ISO 639-3 |
mnp |
Glottolog |
minb1236 |
Linguasphere |
79-AAA-ha |
Bân-pak-gí ê hun-pò͘ (âng-sek) |