Kòa-chhài-chí (cha̍p-chì)
(Tùi Kòa-chhài chí (cha̍p-chì) choán--lâi)
Kòa-chhài-chí, mā ū siá chò Kòa-chhài chí, sī Tâi-oân chēng 1925 nî 7 goe̍h 1 hō hoat-hêng ê cha̍p-chì khan-bu̍t, chhòng-pān-chiá sī Tām-chúi Tiong-ha̍k-hāu ê Tân Chheng-tiong, tāi-seng sī búi kùi (3 goe̍h-ji̍t) chhut-khan, kàu 1926 nî 5 goe̍h kái ta̍k goe̍h-ji̍t. Lóng-chóng 22 kî liáu-āu, 1928 nî khí kap Tâi-oân Kàu-hōe-pò ha̍p chò-hòe, oan-ná pó-chhî khan-miâ kap koàn-hō.
Chham-khó
siu-kái- 李勤岸, 白話字文學:台灣文學 ê 早春 Archived 2019-03-04 at the Wayback Machine.
Pún bûn-chiuⁿ sī chi̍t phiⁿ phí-á-kiáⁿ. Lí thang tàu khok-chhiong lâi pang-chō͘ Wikipedia. |