Pîn-tong Chhia-thâu (Hàn-jī: 屏東車頭) tī Tâi-oân Pîn-tong-koān Pîn-tong-chhī, sī Tâi-oân Thih-lō͘ Koán-lí-kio̍k Pîn-tong Sòaⁿ ê thih-lō͘ chhia-thâu. Phòe-ha̍p tâi-thih Chia̍t-ūn-hòa kang-têng kè-ōe, pún chām kái-chhiâⁿ ko-kè chhia-thâu, kū pêng-bīn chām tī 2015 nî 8 go̍eh 22 ji̍t 23:52 khui-chhut chòe-āu chi̍t pang chhia (Ko-hiông khui-óng Pang-liâu ê 3547-chhù khu-kan-chhia) āu thêng iōng chhiat-ōaⁿ, kah goân-ū pêng-bīn thih-tō choân-sò͘ thiah-tû[1].

Pîn-tong Chhia-thâu
Só͘-chāi Pîn-tong-chhī
Êng-ūn tan-ūi Tâi-oân Thih-lō͘ Koán-lí-kio̍k
Chhia-chām tāi-bé 190

Ko-kè sin chām tē-it go̍eh-tâi lâm-chhek kah tē-jī go̍eh-tâi tī 2015 nî 8 go̍eh 23 ji̍t oân-kang thang-chhia, tē-chi̍t go̍eh Tâi-pak chhek kah chām chêng kóng-tiûⁿ tī kū-chām thiah-tû āu tāng-kang, chéng-thé kè-ōe 2016 nî 7 go̍eh oân-kang.

Chham-chiàu siu-kái