Phang-liāu (芳料) sī kū-iú hui-hoat-sèng, pēng-chhiáⁿ ē-ēng the̍h-lâi phòe-chè phang-cheng ê it-chhè phang-hiuⁿ bu̍t-chit. Phang-liāu ū hun chò thian-jiân kap jîn-kang, it-poaⁿ pī èng-iōng chāi hòa-chong-phín kap si̍t-phín hong-bīn ê chè-chō seng-sán. Thian-jîn phang-liāu koh thang hun chò tōng-bu̍t-sèng kap si̍t-bu̍t-sèng ê phang-liāu, thong-siông lóng sī hâm-iú chē-chē khoán sêng-hūn ê hūn-ha̍p-bu̍t. Tōng-bu̍t-sèng phang-liāu lâi-chū chi̍t-kóa tōng-bu̍t ê seⁿ-si̍t-chôaⁿ hun-pì-bu̍t he̍k-chiá pēⁿ-thài hun-pì-bu̍t. Si̍t-bu̍t-sèng phang-liāu lâi-chū si̍t-bu̍t ê hoe, kin, hoâiⁿ, hio̍h, chí, kóe-chí, chhiū-phôe téng-téng pō͘-ūi, he̍k-chiá sī hun-pì-bu̍t ka-kang.

Siong-koan siu-kái