Ông Êng-seng (王榮生; 1916 nî  – 2000 nî 1 goe̍h 1 ji̍t), pit-miâ Ông Chhióng-hiông (王昶雄), sī chi̍t ūi Tâi-oân Tām-chúi chhut-sin ê gê-i kiam chok-ka. I-ê chok-phín hāⁿ kòe Ji̍t-pún sî-tāi, Jī-chiàn chiàn-cheng bûn-ha̍k kap Kok-bîn Chèng-hú kài-giâm kap kái-giâm āu. Chò-ûi Tâi-oân chiàn-cheng kî-kan ê sin bûn-ha̍k chok-ka, í 1943 nî hoat-piáu ê tiong-phian siáu-soat Phun-liû (奔流) siāng ū tāi-piáu-sèng kap cheng-gī-sèng; chiàn-chêng, hit-ê chok-phín pī khòaⁿ chò sī hông-bîn-hòa bûn-ha̍k ê ka-chok, tī chiàn-āu chiâⁿ-chò bī-Ji̍t kap khòng-Ji̍t ê lióng-ke̍k phêng-kè.