Phòng-jī

(Tùi Braille choán--lâi)
Chia m̄-sī leh kài-siāu kā bûn-jī pit-ōe phòng chhut chóa-bīn ê phû-jī.

Braille-sek ê phòng-jī[1] sī lī-ēng chhiok-kám thoân-ta̍t ê siá-jī hē-thóng, it-poaⁿ sī keng-kòe chóa bīn ê lia̍p-á lâi piáu-hiān, chú-iàu ê sú-iōng chiá sī sī-kak chiòng-gāi chiá.

Phòng-jī ê keh-sek.

Kok gí-giân ū kun-kù chū-sin bûn-jī he̍k-chiá sī ho͘-im só͘ siat-kè ê phòng-jī, chóng-sī ki-pún ê hêng-sek sī 2 lia̍t ti̍t pâi ê 3 ê tiám, àn-chiàu chia 6-ê tiám sī-m̄-sī phòng chhut, lâi cho͘-sêng ki-pún tan-oân.

Chhám-khó

siu-kái
  1. phòng-jī, Tâi-Ji̍t Tōa Sû-tián