Sí-bông

(Tùi Kòe-sin choán--lâi)

, ia̍h sī kóng sí-bông, sī Sèⁿ-miā-thé sit-khì chi-chhî i sèⁿ-miā ūn-choán ê seng-bu̍t kong-lêng. Chō-sêng sí-bông ê goân-in ū lāu-hoà, phòa-pēⁿ iah siū-siong, hông thâi--sí he̍k-chiá sī chū-sat, kiam iau--sí téng-téng.

Kuoleman Puutarha, Hugo Simberg, 1896.

Sí-bông it-poaⁿ sī lâng bô-ài ê tāi-chì, bīn-tùi ka-tī ia̍h pa̍t-lâng sí-bông sî-chūn lâng tiāⁿ hoán-èng kiaⁿ-hiâⁿ, khó-liân kap thòng-khó͘ téng khoán kám-chêng. Kok chióng bûn-hòa tùi kó͘-chá sî to̍h tùi sí-bông kap sèⁿ-miā tī sí-bông liáu-āu ê būn-tê ū chin chē siūⁿ-hoat.

Giân-gí tang-tiong tùi sí-bông ū chin chē khoán bô-kâng piáu-tat iōng-gí, nā tī Tâi-oân-ōe, kòe-sin kap kòe-óng sǹg khah phó͘-thong ê kóng-hoat.