Liân Hêng (連橫; 1878–1936) sī Tâi-oân ê le̍k-sú ha̍k-chiá, Tâi-gí ha̍k-chiá, chok-ka kah si-jîn. Liân Hêng kā i ê it-seng lóng hōng-hiàn hō͘ gián-kiù, chhòng-chō kah thui-kóng Tâi-oân bûn-hòa; i ê le̍k-sú gián-kiù kah si-koa chok-phín lāi-té ū chin siông-sè ê kì-chài. I siōng ū miâ-siaⁿ ê chok-phín sī Tâi-oân Thong-sú (臺灣通史), chin chē lâng jīn-ûi che sī tē-it pún iû Tâi-oân-lâng ka-kī só͘ siá ê le̍k-sú-chheh. Tû-liáu Tâi-oân Thong-sú í-gōa, Liân Hêng ê tù-chok iáu-ū Tâi-oân-gí tián (臺灣語典), Tâi-oân si-sēng (臺灣詩乘) kah Kiàm-hoa-sek si-chi̍p (劍花室詩集).

Liân Hêng.

Sí-bông kah Phêng-kè

siu-kái

Oân-sêng Tâi-oân Thong-sú liáu-āu, Liân Hêng kè-sio̍k thàu-kòe chèng-tī oa̍h-tāng, si-koa kah sin-bûn lâi kó͘-lē kah chhui-tōng Tâi-oân bîn-cho̍k chú-gī (臺灣民族主義). 1936 nî, Liân Hêng kòe-sin, 58 hòe.[1]

Liân Hêng ê si-koa kah le̍k-sú chok-phín khé-hoat tio̍h āu-tāi Tâi-oân-lâng tī bûn-hòa, cheng-sîn sīm-chì chèng-tī ê Tâi-oân chú-thé (臺灣主體) su-sióng.[2]

Pī-chù

siu-kái
  1. (Eng-gí) Goddard, The Makers of Taiwan,pg.158
  2. (Eng-gí) Wu,Lien Heng: Taiwan's Search for Identity and Tradition,pg.29