Chhī-ke-chng (市街庄) sī chhī, ke kap chng ê chóng-chheng, Ji̍t-pún sî-tāi Tâi-oân ê tē-hng chū-tī tan-ūi. Kî-tiong, chhī kap kūn kâng-khoán sī siat ùi chiu (州) ê ē-té ki̍p, nā ke kap chng sī kūn ē-té chi̍t ki̍p.

Chhī-ke-chng tāi-iok siong-tong Ji̍t-pún pún-thó͘ (hit-chūn kóng lāi-tē) ē chhī-teng-chhoan (市町村). Hoat-lu̍t siōng chhī chú-iàu siū Chhī-chè (市制), ke kap chng sī siū Ke-chng-chè (街庄制) kui-hoān. Chhī sī chhī-ún (市尹; 1940 nî kái chhī-tiúⁿ) lâi thóng-hat, lēng-gōa koh siat chhī-hōe; ke-chng sī ke/chng-tiúⁿ thóng-hat, ū ke-chng hia̍p-gī-hōe ê siat-tì. Chhī-hōe kap ke-chng ê hia̍p-gī-hōe gī-goân pòaⁿ-sò͘ sī soán-kí sán-seng, pòaⁿ-sò͘ sī chhī-ún kap ke-chng-tiúⁿ jīm-bēng.

Chhī-ke-chng ê chè-to͘ kap chiu-thiaⁿ lóng sī 1920 nî si̍t-si (gī-goân soán-kí sī 1935 nî khai-sí), it-tī ēng kàu chiàn-āu chhe-kî thâu chi̍t chām, in ê khu-ōe hoān-ûi mā sī āu-lâi chhī-tìn-hiong (市鎮鄉) ê ki-chhó͘.

Tī 1945 nî, thong Tâi-oân ū 11-ê chhī, 67-ê ke, kap 197-ê chng, siōng-bóe chi̍t pái kái-tōng sī 1944 nî Tâi-tang-thiaⁿ ê Pi-lâm-chng (卑南庄) hùi-chí, pēng ji̍p Tâi-tang-ke[1].

Chham-khó bo̍k-lio̍k siu-kái

  • 中越榮二 (1937) 臺灣市制街庄制逐條解釋 (Tâi-oân Chhī-chè Ke-chng-chè Ta̍k-tiâu Kái-sek)
  • Ông Thiam-teng (王添灯) (1931) 臺灣市街庄政之實際 (Tâi-oân Chhī-ke-chng-chèng chi Si̍t-chè)

Chù-kha siu-kái

  1. Tâi-oân Chóng-tok-hú (臺灣總督府) (1945) 昭和二十年 臺灣統治槪要 (Chiau-hô 20 Nî Tâi-oân Thóng-tī Khài-iàu)

Siong-koan bûn-chiong siu-kái