Oan-khiau-khí (彎曲齒, dilaceration) ê te̍k-cheng sī tī khí-koan he̍k khí-kin ê só·-chāi hoat-seng oan-khiau ê hiān-siong, i sī khí-phoe (tooth germ) hoat-io̍k ê kòe-têng tiong-kan khì siū-tio̍h gōa-kài ê kan-jiáu (pí-jû kóng gōa-siong), tì-sú bī-kài-hòa pō·-hūn kap kài-hòa pō·-hūn sio-chiap ê só·-chāi sán-seng piàn-hòa, chôaⁿ kah goân-pún ê chhùi-khí tn̂g-te̍k (long axis) hêng-sêng bó·-chióng têng-tō· ê oan-kiau. Oan-khiau-khí siāng-chē hoat-seng tī téng-táu ê éng-kiú chèng-tiong mn̂g-khí kap éng-kiú chhek mn̂g-khí. Tī cha-bó· khah-gâu hoat-seng, sī ta-pō· ê 6-pōe.

Chit-chióng piàn-hêng ê chhùi-khí hoat-khí khùn-lân, sīm-chí kun-pún tio̍h bô-hoat-tō· chèng-siông chhut-khí, hêng-sêng bâi-ho̍k-khí. Nā-beh bán mā chiâⁿ khùn-lân.