Pî-hái Kì-iû
Pî-hái Kì-iû (裨海紀遊), sī Chheng-kok koaⁿ-goân Hiok Éng-hô (郁永河) ê tì-chok, sī i hong phài kàu Tâi-oân chái liû-hông ê sî-chūn siá ê chheh.
Hiok Éng-hô sī 1697 nî tùi Lo̍k-ní-mn̂g chiūⁿ hoāⁿ, beh kòe Pak-tâu chhái liû-hông. Chheh ê loē-iông tû-liáu kì khai-chhái liû-hông ê koè-têng, mā kì-lio̍k chok-chiá chi̍t-lō͘ só khoàⁿ tio̍h ê hong-thó͘, tē-lí, bîn-sio̍k, iû-kî tùi hit-chūn ê goân-chū-bîn mā ū chin chē biâu-su̍t.
Pún bûn-chiuⁿ sī chi̍t phiⁿ phí-á-kiáⁿ. Lí thang tàu khok-chhiong lâi pang-chō͘ Wikipedia. |