Thài-iông-piáⁿ
Thài-iông-piáⁿ (太陽餅) sī Tâi-oân chi̍t khoán mī-hún pau be̍h-gê-ko téng tiⁿ-liāu chò āⁿ hang--chhut-lâi ê piáⁿ. Chè-chō hong-sek kap kháu-bī sī 19 sè-kí í-lâi tiām Tâi-tiong hoat-tián--ê, nā hō-miâ sī 1950 nî-tāi Lîm Siāu-siông (林紹崧) khui Thài-iông-tông piáⁿ-tiàm ê sî-chūn chiah hō--ê.
Chóng-sī in-ūi chù-chheh siong-phiau kap siong-gia̍p teng-kì ê būn-tê, Tâi-oân kok-tē iû-kî sī Tai-tiong chhī-lāi ū chē keng bô-kâng lâng keng-êng ê "Thài-iông-tông" teh bē thài-iông-piáⁿ sán-phín.
Pún bûn-chiuⁿ sī chi̍t phiⁿ phí-á-kiáⁿ. Lí thang tàu khok-chhiong lâi pang-chō͘ Wikipedia. |