Ông Sè-ting (hàn-gú: 王世貞; 1526-nî-1590-nî; Ông Sè-tsing),  [en] "Guân-Bí" (元美),  [en] "Hōng-Tsiu" (鳳洲), koh-hō "Én-Tsiu San-Jîn" (弇州山人), Lâm ti̍t-lē [zh] thài-tshng tsiu [zh] (tsit-má ê Kang-soo thài-tshng jîn), Bîng-tiâu tsìng-tī jîn-bu̍t, bûn-ha̍k-ka, li̍k-sú ha̍k-ka. Āu tshit-tsí [en] tsí-tit. Tsò-kuañ tsò-kàu Lâm-kiañ hîng-pōo siōng-su [zh].[1]

Ông Sè-ting
Chhut-sì 1526 nî
Koè-sin 1590 nî goe̍h ji̍t (64 hòe)

Tsù-kái siu-kái

  1. 《明史·王世貞傳》 (Hàn-gí)

Tsham-khó bûn-hèn siu-kái

Tsham-ua̍t siu-kái

Guā-pōo lên-ket siu-kái