Chhiú-khîm
Chhiú-khîm (手琴)[1] mā kiò-chò bai-ó͘-lín (バイオリン), sio̍k-tī hiân-ga̍k-khì lāi-té ê e-hiân ga̍k-khì. Chhiú-khîm téng-koân bô chò gān-chū iah pa̍t-hāng hō-thâu, e chhiú-khîm ê lâng tio̍h khò im-kám kap kì-tî lâi koat-tēng beh chhi̍h hiân ê toh-ūi, koh tio̍h án-choáⁿ soá tín-tāng.
Chhiú-khîm ê 4 tiâu hiân hō-chò G, D, A kap E, e khîm ê lâng sī kā khîm hē tī tò-pêng pn̄g-sî-kut kap ē-hâi tiong-kan, tò-chhiú ê chéng-thâu-á chhi̍h hiân khòng-chè im-koân, chiàⁿ-chhiú gia̍h e-á (keng) lâi e khîm-hiân.
Chit-khoán ga̍k-khì sī hiân-ga̍k-khì lāi-té siōng-kài sè-ki koh im-koân siōng-kài koân--ê, e chhiú-khîm ê im-ga̍k-ka, lâng it-poaⁿ kiò in chhiú-khîm-chhiú iah bai-ó͘-lín-chhiú.
Chhiú-khîm beh chò hō͘ hó, su-iàu ho̍k-cha̍p ê ki-su̍t kap keng-giām ê lia̍p-chek, sè-kài-siōng ū chi̍t-koá chin chhut-miâ ê chhiú-khîm-chiūⁿ, Antonio Stradivari tō sī in lāi-té ê 1 ê.
Chham-khó chu-liāu
siu-kái- ↑ Ogawa Naoyosi, pian. (1931–1932). "chhiú-khîm". 臺日大辭典 Tai-Nichi Dai Jiten [Tâi-Ji̍t Tōa Sû-tián]. OCLC 25747241.