Thâu-ia̍h
Sûi-ki
Hù-kīn
Teng-ji̍p
Siat-tēng
Kià-hù
Koan-hē Wikipedia
Bô-hū-chek seng-bêng
Chhoē
Chê Hiō-chú
Gú-giân
kàm-sī
Siu-kái
Chê Hiō-chú
(齊後主;
557 nî
–
577 nî
), miâ
Ko Hūi
(高緯), sī
Pak Chê
ê tē 5 tāi
hông-tè
.