Chîn Sí Hông-tè (秦始皇帝, chiân 260 nî 2 goe̍h 7 ji̍t – chiân 210 nî 8 goe̍h 10 ji̍t), pún-miâ Êng Chèng (嬴政), sī Tiong-kok Chîn-tiâu ê chhòng-li̍p-chiá. I sī siāng-chá thóng-it Tiong-kok ê kun-chú.

Chîn Sí Hông
秦始皇
Chîn-kok ê kok-ông
Chāi-ūi chiân 247 nî 5 goe̍h 7 ji̍t – chiân 220 nî
Chêng-jīm Chong-siong-ông
Chîn-tiâu ê hông-tè
Chāi-ūi chiân 220 nî – chiân 210 nî 9 goe̍h 10 ji̍t
Kè-jīm Chîn Jī-sè
Kiáⁿ-jî Kong-chú Hû-so͘
Chîn Jī-sè
Kong-chú Ko
Choân-miâ
Chèng (政)
Chun-hō
Sí Hông-tè (始皇帝)
Ông-sek Chîn-tiâu
Lāu-pē Chong-siong-ông
Lāu-bú Tiō Ki
Chhut-sì chiân 260 nî 2 goe̍h 7 ji̍t
Kòe-sin chiân 210 nî 8 goe̍h 10 ji̍t (50 hòe)