Khí-pún-chit
Khí-pún-chit (齒本質; dentin) koh kiò-chò chhiūⁿ-gê-chit (象牙質) sī chhùi-khí ê chú-iàu pō·-hūn, i-ê lāi-bīn-pêng sī khí-chhòe-khiuⁿ, tī khí-koan i-ê gōa-bīn-pêng sī khí-iū-chit, tī khí-thâu i-ê gōa-bīn-pêng sī khí-kut-chit. Khí-pún-chit ê kài-hòa têng-tō· kap ngē-tō· pí khí-iū-chit khah-kē, sek-tī khah n̂g, bô thàu-bêng, inorganic sêng-hun tāi-iok 70%, chú-iàu sī hydroxyapatite. Khí-pún-chit bi̍t-pò· pêng-hêng pâi-lia̍t ê khí-pún-chit sió-kńg (dentinal tubule), ùi tiong-sim ê khí-chhóe-khiuⁿ hiòng-gōa hok-siā. Khí-pún-chit sió-kńg lāi-bīn ū ùi khí-chhóe-khiuⁿ lâi ê odontoblast ê process, odontoblast ū kám-kak sîn-keng sè-pau ê process hun-pò·, só·-í khí-pún-chit ū sîn-keng kám-kak, tùi gōa-lâi ê sio-léng, hòa-ha̍k he̍k-chiá bu̍t-lí-ha̍k chhì-khek ē-ū hoán-èng.