Hun lâng
(Tùi Huns choán--lâi)
Hun-cho̍k sī tāi-khài seng-oa̍h tī 1 kàu 7 sè-kí sî-kî Tang-au, Caucasus kap Tiong-a chi̍t kûn iû-bo̍k bîn-cho̍k, in tī 370 nî ê sî-chūn, it-keng tī Au-chiu kiàn-li̍p liáu î-chhî chi̍t chām ê chi-phòe.
18 sè-kì ê Hoat-kok ha̍k-chiá Joseph de Guignes, pat thê-chhut kóng Se-iûⁿ ê Hun-cho̍k kap Tang-iûⁿ só͘ kì Chêng 3 sè-kí chó-iū ùi Tiong-kok pak-hng oa̍h-tāng ê Hiong-lô͘ chi kan ê liân-kiat. Chóng sī ha̍k-kài tùi pún lí-lūn iá bô khak-tēng ê khoàⁿ-hoat.
Pún bûn-chiuⁿ sī chi̍t phiⁿ phí-á-kiáⁿ. Lí thang tàu khok-chhiong lâi pang-chō͘ Wikipedia. |