Im-kai[1] (Eng-gí: scale) sī chiàu pîn-lu̍t he̍k-chiá sī im-ko (pitch) siat-tēng ê chi̍t thò im-hû sūn-sī. Nā sī hiòng koân im-ko pâi-lia̍t--ê hō chò seng im-kai (ascending scale); hiòng kē im-ko pâi ê sī kàng im-kai (descending scale). Ū-ê im-kai tī seng kàng nn̄g hong-bīn sī ēng bô-kâng ê im-ko pâi-lia̍t.

Bí im-hû chha pòaⁿ-im-kai ê seng im-kai (chêng pòaⁿ-pêng) kap kàng im-kai (āu pòaⁿ-pêng).

Chham-kho

siu-kái
  1. Ogawa Naoyosi, pian. (1931). "イムカイ". 臺日大辭典 Tai-Nichi Dai Jiten [Tâi-Ji̍t Tōa Sû-tián]. Siōng-koàn. p. 98. OCLC 25747241.