Kak-siok
Kak-siok (角宿) sī Tâi-oân Ko-hiông-chhī Iàn-châu-khu ē-té ê chi̍t ê chng-siā.
Kak-siok 角宿 |
|
— goân tōa-jī — | |
Kak-siok tī Kong-san tē-khu ê tāi-khài ūi-tì | |
Keng-hūi-tō͘: 22°46′14″N 120°21′27″E / 22.77056°N 120.35750°E | |
Koān-chhī | Ko-hiông-chhī |
---|---|
Hiong-tìn-chhī-khu | Iàn-châu-khu |
Tē-lí
siu-káiKak-siok só͘-chāi tī Iàn-châu chhī-lâi ê lâm-pêng.
Le̍k-sú
siu-káiPún chng-siā sī goân Iàn-châu-chng lāi ê tōa-jī hêng-chèng-khu chi it. Chiàu 1939 nî thóng-kè, jī lāi ū siông tòa jîn-kháu 324 lâng.[1]
Kau-thong
siu-káiChham-khó
siu-kái- ↑ 臺灣總督官房企畫部 (1940). 昭和十四年末 臺灣常住戶口統計.
Pún bûn-chiuⁿ sī chi̍t phiⁿ phí-á-kiáⁿ. Lí thang tàu khok-chhiong lâi pang-chō͘ Wikipedia. |