Khí-tiong-khí
Khí-tiong-khí (Hàn-jī, 齒中齒, Eng-gí, dens in dente) iū-koh kiò-chò lāi-hām-khí (內陷齒, dens invaginatus), sī téng-gok éng-kiú chhek mn̂g-khí ê khí-iū-chit tī sia̍t-chhek hoat-seng lāi-hām só· hêng-sêng. Chha-put-tō lóng-sī siang-chhek hoat-seng, tī tiān-kong phīⁿ lâi khòaⁿ, ē-sái hoat-hiàn 1 khí chhùi-khí pau-hâm tī lēng 1 khí chhùi-khí lāi-té. Lāi-hām-khí chiâⁿ gâu chō-sêng chia̍h-mi̍h ê tûn-chek, ín-khí chiù-khí, khí-chhóe-iām, kap khí-kin-chiam khí-chiu-iām. Nā kan-tāⁿ sī chiù-khí tio̍h ē-tàng kóaⁿ-kín kā thiâm-pó·--khí-lâi, nā í-keng ín-khí khí-chhóe-iām he̍k khí-kin-chiam khí-chiu-iām tio̍h-ài chò kin-kńg tī-liâu.
Pún bûn-chiuⁿ sī chi̍t phiⁿ phí-á-kiáⁿ. Lí thang tàu khok-chhiong lâi pang-chō͘ Wikipedia. |