Pîng-suí ūn (hàn-gú: 平水韻) sī Tiong-kok Sòng-tāi í-āu sú-iōng ê si-ūn hē-thóng. Tī 1223-nî, Kim-tiâu pîng-suí [1] (mā-ū lâng kóng sī kuann-miâ, mā-ū lâng kóng sī tē-miâ) Ông Bûn-u (王文鬱) sóo tsok ê "Sin-khan ūn-lio̍k" (新刊韻略), kā kik-lu̍t si [en] ê iōng jī hun-tsò 106 ūn. Tī 2001-nî teh Tun-hông Bo̍k-ko khut [en] (莫高窟) Pak-khu ê tsioh-khut tshut-thóo ê kóo-ūn su "Pâi jī-ūn" (排字韻) ê tsân-phìnn, i-ê luē-iông kah Ông Bûn-ut ê "Sin-khan ūn-lio̍k" uân-tsuân kâng-khuán, kū-iú 106 ūn ê tsoo-tsit, sī ko khah tsá ê 206 ūn ê "Kóng-ūn [en]" (廣韻) ê tsit-tsióng lio̍k-pún (略本).[2]

Ūn-ba̍k

siu-kái
I-kì siann-tiāu khu-hun Pîng-suí ūn ê kûn-tsoo
 pîng-sing   siōng-sing   khì-sing   ji̍p-sing [en] 
siōng-pîng sing
dōng (tong) dǒng (tóng) sòng (sòng) (ok)
dōng (tong) zhǒng (tsióng) sòng (sòng) (ok)
jiāng (kong) jiǎng (kóng) jiàng (kòng) jué (kok)
zhī (tsi) zhǐ (tsí) zhì (tsì)  
wēi (bî) wěi (buǐ) wèi (bī)  
(gû) (gú) (gū)  
(gû) (gǔ) (gū)  
(tsê) (tsě) (tsé)  
    tài (thài)  
jiā (kai) xiè (haǐ) guà (kuà)  
huī (hue) huì (hué) duì (tuē)  
zhēn (tsin) zhěn (tsín) zhèn (tsìn) zhì (tsit)
wén (bûn) wěn (bǔn) wèn (būn) (bu̍t)
yuán (guân) ruǎn (guǎn) yuàn (guān) yuè (gua̍t)
hán (hân) hàn (hān) hàn (hān) (ha̍t)
shān (san) shān (san) jiàn (kàn) xiá (ha̍t)
hā-pîng sing      
xiān (sian) xiǎn (sián) xiàn (siàn) xiè (siat)
xiāo (siau) xiǎo (siáu) xiào (siàu)  
yáo (hâu) qiǎo (kháu) xiào (hāu)  
háo (hô) hào (hǎo) hào (hô)  
(ko) (kó) (kò)  
(bâ) (bǎ) (bā)  
yáng (iông) yǎng (iǒng) yàng (iōng) yào (io̍k)
gēng (king) gěng (kíng) jìng (kìng) (bi̍k)
qīng (tshing) jiǒng (hǐng) jìng (kìng) (sik)
zhēng (tsing)     zhí (tsik)
yóu (iû) yǒu (iǔ) yòu (iū)  
qīn (tshim) qǐn (tshím) qìn (tshìm) (tship)
tán (tâm) gǎn (kám) kàn (khàm) (ha̍p)
yán (iâm) yǎn (iām)(儉 jiǎn (khiām)[3] yàn (iām) (ia̍p)
xián (hâm) xiàn (hiǎm) xiàn (hām) qià (ha̍p)

Tsù-kái

siu-kái
  1. 依據哈佛大學中國歷代傳記人物資料庫 Archived 2020-06-11 at the Wayback Machine.」所載,平水為隸屬於金朝河東南路絳州之鄉級行政區. (Hàn-gí)}
  2. "高田時雄(2004) 莫高窟北區石窟發現《排字韻》箚記" (PDF). Goân-pún bāng-ia̍h Pó-chûn (PDF) tī 2005-09-20. 2006-12-07 khòaⁿ--ê.  (Hàn-gí)
  3. 嘉慶帝(顒琰)之諱。 (Hàn-gí)

Tsham-ua̍t

siu-kái

Guā-pōo liân-kiat

siu-kái