Phoaⁿ Bo̍k-chi (潘木枝; 1902 nî 12 goe̍h 19 ji̍t – 1947 nî 3 goe̍h 25 ji̍t) sī chi̍t ūi Ka-gī chhut-sin ê Tâi-oân i-seng kiam chèng-tī jîn-bu̍t, mā sī 228 sū-kiāⁿ ê siū-lān-chiá. I bat tī Ka-gī khai-siat chín-só͘ lâi kiù-chè sàn-chhiah-lâng, mā bat chò kòe Ka-gī-chhī ê chham-gī-oân, lo̍h-bóe tī 228 sū-kiāⁿ tiong pī Kok-bîn-tóng chhōa-niá ê kun-tūi tī Ka-gī Hóe-chhia-thâu chhèng-sat sí-bông.

Phoaⁿ Bo̍k-chi