Phoaⁿ Kau-kin A-táⁿ-oai

Phoaⁿ Kau-kin A-táⁿ-oai (潘交根阿打歪[Ch 1]; 1824 nî1884 nî 8 goe̍h 25 ji̍t), sī Tōa-siā (tī kin-á-ji̍t Tâi-tiong-chhī Sîn-kong-khu lāi) ê Pazeh-lâng, i kap bó͘-kiáⁿ sī Eng-kok bo̍k-su Lí Hiu tī Tōa-siā niá-sé ê chāi-tē lâng chi it, ùi che chìn-chêng, i pat tī Tâi-oân-hú-siâⁿ chhōe Má-ngá-kok khòaⁿ i-seng, to̍h hit-chūn i ū chiap-chhio̍k Ki-tok-kàu. I tī 1874 nî 5 goe̍h 29 chò Tōa-siā tiúⁿ-ló.

I-ê khan-chhiú hō chò Phoaⁿ A-má-si-ló.

Chù-kái siu-kái

  1. "交根" kap "阿打歪" chiàu goân-gí kò-pia̍t ū Gaugin kap Adawai ê siá-hoat[1]; mā ū chu-liāu kā i-ê miâ siá chò Kaokin Dawai[2].

Chham-chiàu siu-kái

  1. 衛惠林 (1981). 埔里巴宰七社志. 中央研究院. 
  2. "埔里 烏牛欄(Aoran) 巴宰(Pazeh) 潘武干(Bukan) 歷代族系家譜". 埔里潘踏比厘的家族網站. 2018-01-24 khòaⁿ--ê. 

Siong-koan chū-liāu siu-kái

  • 洪麗完 (1996). "大社聚落的形成與變遷(1715-1945):兼論外來文化對岸裡大社的影響". 臺灣史研究. 3 (1). 

Liân-kiat siu-kái