Téng-kiô-á-thâu
Téng-kiô-á-thâu (頂橋子頭/頂橋仔頭), he̍k-chiá kiò Téng-kiô, sī ùi Tâi-tiong-chhī Lâm-khu ē-té ê siā-lí, Ē-kiô-á-thâu tī i-ê sai-pêng.
Le̍k-sú
siu-káiTéng-kiô-á-thâu sī 1920 nî só͘ siat Tâi-tiong-chhī koán-lāi ê tōa-jī hêng-chèng-khu chi it. Chiàu 1935 nî ê thóng-kè, ū pêng-siông khiā-khí jîn-kháu 4,997 lâng[1]
Chham-chiàu
siu-kái- ↑ 臺灣總督官房調查課 (1936). 昭和十年末 臺灣常住戶口統計. p. 130.
Pún bûn-chiuⁿ sī chi̍t phiⁿ phí-á-kiáⁿ. Lí thang tàu khok-chhiong lâi pang-chō͘ Wikipedia. |