Tāi-sūn (大順; 1644-nî 8-gue̍h — 1647-nî 8-gue̍h) uî Tiong-kok bîng-tshing tsi-tsè Tāi-se (大西) Tiong Hiàn-tiong (張獻忠) ê liân-hō, tsiân-āu lóng-tsóng 3-nî.[1][2][3] Tāi-sūn 3-nî 11-gue̍h 27-ji̍t (1647-nî 1-gue̍h 2-ji̍t), Tiong Hiàn-tiong tsiàn-sí; tshú-āu, Tāi-se kun û-pōo iū-koh iân-iōng Tāi-se kok-hō kah Tāi-sūn liân-hō, it-ti̍t kàu Tāi-sūn 4-nî 8-gue̍h, Tāi-se kun tsú-iàu ê ling-to-jîn Sun Khó-bōng (孫可望) khì Tāi-se kok-hō hām Tāi-sūn liân-hō, kái-iōng kan-tsi kí-nî[4].

大順
Tāi-sūn
1644-nî 8-gue̍h - 1647-nî 8-gue̍h
Kok-ka
Tāi-se
Kun-chú
Hiàn-tiong (張獻忠)
Sun Khó-bōng (孫可望)
Tn̂g-té
4-nî
Tāi sūn teh tāi-se sî-kî ê ūi-tì.

Kong-guân kí-nî tuì-tsiàu pió

siu-kái
Tāi-sūn guân-nî 2-nî 3-nî 4-nî
Kong-guân 1644-nî 1645-nî 1646-nî 1647-nî
Kan-tsi Kap-sin It-iú Píng-sut Ting-hái
Bîng Tsông-tsing 17-nî - - -
Tshing Sūn-tī guân-nî Sūn-tī 2-nî Sūn-tī 3-nî -
Lâm Bîng - Hông-kong guân-nî
Liông-bú guân-nî
Liông-bú 2-nî -

Tsù-kái

siu-kái
  1. 李崇智《中國歷代年號考》,第220頁。(Hàn-gí)
  2. 《明史·張獻忠傳》:「〔崇禎十七年〕獻忠遂僭號大西國王,改元大順,冬十一月庚寅,即偽位,以蜀王府為宮,名成都曰西京。」(Hàn-gí)
  3. 《清史稿·世祖紀一》:「〔順治三年十一月〕己巳,豪格師至南部,時張獻忠列寨西充,鰲拜等兼程進擊,大破之,斬獻忠於陣。」(Hàn-gí)
  4. 錢海岳《南明史·孫可望傳》,第5493-5494頁。(Hàn-gí)

Tsham-khó bûn-hiàn

siu-kái
  • 李崇智]]-- (2004-12). 中國歷代年號考. 北京: 中華書局. ISBN 7101025129.  (Hàn-gí)
  • 顧誠 (1984-10). 明末農民戰爭史. 北京: 中國社會科學出版社. ISBN 11190129.  (Hàn-gí)
  • 錢海岳 (2006-05). 南明史. 北京: 中華書局. ISBN 7101044298.  (Hàn-gí)

Tsham-ua̍t

siu-kái