Chhòa A-sìn
Chhòa A-sìn (蔡阿信; 1899 nî 12 goe̍h 13 ji̍t – 1990 nî 3 goe̍h 5 ji̍t), Tâi-ôan tē-it-ê cha-bó͘ i-seng. I sêng-li̍p Tâi-ôan tē-it-keng sán-pô ha̍k-hāu--Chheng-sìn (清信) Sán-pô Ha̍k-hāu.
Tī 2005 nî Tâi-oân Bîn-sī tiān-sī-tâi pò-chhut iû Chheⁿ-phōng-kó kong-si kin-kù Lōng-tô-soa chit pún siáu-soat kái-pian oân-sêng ê liân-sio̍k-kio̍k.
Keng-le̍k
siu-káiChhoà A-sìn ùi Sin-tek chhut-sì, hit-tong-sî sī 1899 nî, Ji̍t-pún teh thóng-tī Tâi-oân ê sî-kî. In lāu-pē tī i 5 hòe ê sî-chūn kòe-sin, āu-lâi, in lāu-bó tō kah i sàng khì Tōa-liông-pōng hō͘ chi̍t-ūi bo̍k-su chò sim-pū-á chhī. M̄-koh bóe-á, i ka-kī soah cháu tńg--khì Báng-kah in tau. Lâi-hôe chit-khoán chêng-hêng hoat-seng nn̄g-pái liáu-āu, lâng mā bô-ài koh kah chhī, i tō chiông-án-ne poaⁿ tńg--khì Báng-kah, lâu tī in lāu-bó sin-piⁿ.[1]
Jiân-āu, A-sìn in lāu-bó koh kè-lâng, chit-ê āu-chek chin thiàⁿ A-sìn, khòaⁿ in lāu-bó kah i pa̍k-kha, hāi i thiàⁿ kah ai-ai-kiò, in āu-chek tō kah in lāu-bó tòng, kóng mài koh kè-siok kah i pa̍k-kha.
Chham-khó
siu-kái- 興南新聞社 (1943) 臺灣人士鑑.
Gōa-pō͘ liân-kiat
siu-kái- Tâi-ôan i-liâu-sú sò͘-ūi phok-bū-kóan Archived 2005-02-26 at the Wayback Machine. lāi ê Chhòa A-sìn siàu-kài.
- Dr. A-Sin Tsai Archived 2011-07-08 at the Wayback Machine.