Hong-kiong tāi-sîn (封疆大臣), he̍k-chiá hong-kiong tāi-lī (封疆大吏), sī Tiong-kok Bêng-tiâu kap Chheng-tiâu sî-tāi chiáng-ak tē-hng siōng-koân kun-chèng khoân-le̍k ê koaⁿ-oân, sī tiâu-têng ê iàu-jîn. Bêng-tiâu sî-tāi it-poaⁿ kā to͘-chí-hui-sú, àn-chhat-sú kap pò͘-chèng-sú lóng hō chò "hong-kiong". Kàu Chheng-tiâu sî-tāi, tî-liáu thong-siông só͘ kóng ê chóng-tok kap sûn-hú, kî-peng ê siōng-koân tē-hng tióng-koaⁿ mā hō chò hong-kiong tāi-sîn. In-ūi chia-ê koaⁿ-oân lóng sī iû hông-tè ka-kī jīm-bēng, ióng-iú hui-siông toā ê khoân-le̍k, chiū chhin-chhiūⁿ kó͘-chá kun-ông hun-hong kiong-thó͘ ê chu-hô kāng-khoán, só͘-í chiah hō chò hiong-kiong tāi-sîn.