Ia̍p Sēng-kiat (葉盛吉; 1923 nî 10 goe̍h 25 ji̍t – 1950 nî 11 goe̍h 29 ji̍t), Tâi-oân Tâi-lâm-chiu Sin-iâⁿ-kūn Sin-iâⁿ-ke chhut-sì, Tiong-kok Kiōng-sán-tóng tóng-oân. Tâi-lâm It-tiong pit-gia̍p liáu-āu, keng-kòe 2 tang têng-khó, khó tiâu Ji̍t-pún Sian-tâi Tē-jī Ko-téng Ha̍k-hāu, lo̍h-bóe khó tiâu Tang-kiaⁿ I-ha̍k-īⁿ. Chiàn-āu choán-ha̍k tò-tńg-lâi Tâi-oân tha̍k Tâi-oân Tāi-ha̍k I-ha̍k-hē. Tńg-lâi Tâi-oân liáu-āu, i-ê su-sióng khai-sí óa chó-phài, siū i-ha̍k-īⁿ ha̍k-seng chū-tī hōe-tiúⁿ Lâu Chiau-kong kài-siāu ka-ji̍p kiōng-sán-tóng, tam-jīm Tâi-tāi I-ha̍k-īⁿ chi-pō͘ léng-tō lio̍k-sio̍k kài-siāu Gân Sè-hông téng i-ha̍k-īⁿ ha̍k-seng kap i-seng ka-ji̍p séng-kang-úi ha̍k-kang-úi. 1950 nî, Chhòa Hàu-khiân piàn-kòa āu, Tiong-kiōng tī Tâi-oân ê cho͘-chit óa-kái, tōa-liōng sêng-oân pī lia̍h. 1950 nî 11 goe̍h 29 hō, Ia̍p Sēng-kiat tī Tâi-pak Bé-tiûⁿ-teng pī chhèng-sat.[1]

Chham-khó siu-kái

  1. 楊威理 (2009-08-01). 雙鄉記:葉盛吉一台灣知識分子之青春.徬徨.探索.實踐與悲劇. 人間出版社.