Ibn Khaldun (A-la-pek-gí: أبو زيد عبد الرحمن بن محمد بن خلدون الحضرمي‎, Abū Zayd ‘Abd ar-Raḥmān ibn Muḥammad ibn Khaldūn al-Ḥaḍramī; 1332 nî 5 goe̍h 27 ji̍t – 1406 nî 3 goe̍h 17 ji̍t) sī chi̍t ūi 14 sè-kí ê A-la-pek sú-ha̍k-sú kiam le̍k-sú-ha̍k-chiá. I pī kóng-hoàn jīn-tēng sī hiān-tāi sú-ha̍k-sú, siā-hōe-ha̍k, keng-chè-ha̍k kap jîn-kháu-ha̍k ê sian-hêng-chiá. I siāng chhut-miâ ê chheh sī Muqaddimah. Chit pún chheh éng-hióng tio̍h 17 sè-kí ê Ottoman le̍k-sú-ha̍k-chiá, chhin-chhiūⁿ Kâtip Çelebi, Ahmed Cevdet Pasha kap Mustafa Naima téng; in iōng chit pún chheh ê lí-lūn lâi hun-sek Ottoman Tè-kok ê sêng-tióng kap soe-bông. 19 sè-kí ê Au-chiu ha̍k-chiá mā jīn-ti tio̍h chit pún chheh ê tiōng-iàu-sèng, jīn-ûi Khaldun sī Tiong-sè-kí siāng úi-tāi ê tiat-ha̍k-ka.

Ibn Khaldun ê tiau-siōng