Kńg-chi̍h-ōe
Kńg-chi̍h-ōe[1] (Eng-gí: glossolalia), mā hō chò hong-giân,[2] sī chi̍t kóa chong-kàu-sèng ê tiûⁿ-ha̍p chhut-hiān hông jīn-ûi sī ū sèng-lêng hong-bīn ì-gī, m̄-koh lâng bô-hoat-tō͘ ti̍t-chia̍p thiaⁿ-ū ê giân-gí. Tī gí-giân-ha̍k-siōng che sī chi̍t khoán bô ì-sù ê hoat-siaⁿ. Ki-tok-kàu lāi-bīn bô kâng kàu-hōe tùi "kóng hong-giân" ê tāi-chì ū bô kâng ê khoàⁿ-hoat.
Iōng-gí hoan-e̍k
siu-káiTâi-gí Âng-phôe Sèng-keng ê hoan-e̍k sī "kî-biāu ê giân-gí"; Choân-bîn Tâi-gí Sèng-keng ū hoan-e̍k chò "kńg-chi̍h-ōe"; nā Pa-khek-lé Sèng-keng ū iōng "im-gú".
Chham-khó
siu-kái- ↑ Choân-bîn Tâi-gí Sèng-keng
- ↑ Kai Jōe-liâm (1928 nî 6 goe̍h). "Kóng Hong-giân". Kòa-chhài-chí. 28.[íng-íng bô-hāu ê liân-kiat]
Liân-kiat
siu-kái- Tân Su-chhong (1928 nî 1 goe̍h). "Hong-giân ê Gián-kiù". Tâi-oân Kàu-hōe-pò. 514.[íng-íng bô-hāu ê liân-kiat]
- Tân Su-chhong (1928 nî 2 goe̍h). "Hong-giân ê Gián-kiù". Tâi-oân Kàu-hōe-pò. 515.[íng-íng bô-hāu ê liân-kiat]
Siong-koan
siu-kái- Xenoglossia, put-bêng goân-in ē-hiáu kóng gōa-kok-ōe ê hiān-siōng.