Koeh Hoâi-it
Koeh Hoâi-it(郭懷一; 1603 nî – 1652 nî 9 goe̍h 7 ji̍t) sī Hô-lân sî-tāi ê Tâi-oân khai-khún kah kek-bēng ê léng-tō-chiá. I tī Hok-kiàn-séng Choân-chiu-hú Tâng-oaⁿ-koāiⁿ chhut-sì.
Koeh Hoâi-it tī hiān-kim Tâi-lâm-chhī ê Éng-khong-khu kak-sì chiông-sū khai-khún. Tong-sî Hàn-jîn tī Éng-khong só͘-chāi chèng-choh môa kah bí téng keng-chè chok-bu̍t, chiām-chiām piàn-sêng chi̍t ê kau-e̍k chhoan-lo̍k. Koeh Hoâi-it sī chāi-tē ê léng-tō-chiá, Hô-lân ê le̍k-sú kì-lio̍k tiong, i hō-chòe Ngó͘-koaⁿ Hoâi-it (五官懷一). Chū 1650 nî khai-sí, kam-chià ê seng-sán sò͘-liōng kiám-chió, Hàn-jîn khai-khún-chiá seng-oa̍h pháiⁿ kóe; lēng-gōa koh in-ūi put-boán Hô-lân kun-sū cheng-siu tāng-sòe, Koeh Hoâi-it pì-bi̍t kè-e̍k beh khí-gī hoán-khòng.
Put-kò, chāi-tē ê thâu-ke (頭家) kā chit ê poān-loān kè-e̍k tâu hō Hô-lân thóng-tī-chiá chai-iáⁿ, iáu-bē chún-pī oân-pī ê Koeh Hoâi-it chí e-sái thê-chá tī 1652 nî 9 goe̍h 7 ji̍t khí-sū. Koeh Hoâi-it kah Hàn-jîn bîn-peng kong-táⁿ Chhiah-khàm, chiàn-pāi thiat-thè. Koeh Hoâi-it tī tô-cháu ê kóe-thêng tiong, hō goân-chū-bîn siā-sí.