Lô͘-lē chè-tō͘ sī chi̍t khoán keng-chè ê chè-tō͘. Tī chit-ê chè-tō͘ ē-kha, ū chi̍t-koá lâng sui-jiân tio̍h chò khang-khoè m̄-koh bô kang-chîⁿ hō͘--in, chit-hō lâng, tō sī lô͘.

Chhiūⁿ chit-khoán só-liān sī í-chá ēng lâi sok-po̍k lô͘-lē--ê.

Kin-kì gián-kiù, tī lâng ū bûn-jī tāi-seng, tō ū lô͘-lē chè-tō͘--ah. Chit-khoán chè-tō͘ chha-put-to tī ta̍k-ê bûn-hoà, tāi-lio̍k lóng ū, koh ū kúi-nā ê khoán-sek.[1] Ū chi̍t-koá siā-hoē ū tēng koan-hē lô͘-lē ê hoat-lu̍t, ū-ê ê keng-chè tō sī kiàn-li̍p tī chit téng-bīn. Hiān-chú-sî ê sè-kài, toā-pō͘-hūn kok-ka tēng hoat-lu̍t kìm-chí ū lô͘-lē. Sè-kài Jîn-koân Soan-giân tō ū siá-kóng lô͘-lē chè-tō͘ sī m̄-tio̍h--ê, chóng--sī tī chi̍t-koá kok-ka iû-goân ū bó͘-mih-khoán hêng-sek ê lô͘-lē.[2]

Lô͘-lē ē-sái kóng sī bô jîn-koân ê lâng.

Chham-khó

siu-kái