Kau-phòe
(Tùi Saⁿ-kho· choán--lâi)
Iú-koan lîn-lūi ê sèng-hêng-ûi, chhiáⁿ khoàⁿ Sèng-kau
Kau-phòe sī seng-bu̍t seⁿ-thôaⁿ ê kòe-têng. Tōng-bu̍t ū-ê (chhin-chhiūⁿ hî) hēng thé-gōa (tī sin-khu gōa-kháu) kau-phòe; ū ê (chhin-chhiūⁿ chhī-leng tōng-bu̍t) kiâⁿ thé-lāi (tī sin-khu lāi-té) kau-phòe. Tī thé-lāi kau-phòe ê sî, hiông-sèng͘ ê tōng-bu̍t kā im-keng chhah tī chhú-sèng͘ ê im-tō lāi-té, kā cheng-chú chù--ji̍p-khì. cheng-chú kàu nn̄g-chú hia, hō͘ nn̄g siū-hêng khai-sí chò-sêng āu chi̍t tāi.
Chheng-ho͘
siu-káiKau-phòe tī chāi-tōe ê Bân-lâm-gú kóng-chòe sio-kàn (Chiang-chiu), saⁿ-sái (Choân-chiu), saⁿ-kho͘ (Tâng-oaⁿ). Lâng ê kau-phòe hō-chò sèng-kau (性交) ia̍h kiâⁿ-pâng/hêng-pâng (-pông) (行房).
Pún bûn-chiuⁿ sī chi̍t phiⁿ phí-á-kiáⁿ. Lí thang tàu khok-chhiong lâi pang-chō͘ Wikipedia. |