Tông-chì chit-ê sû-gí, chiàu-jī ê ì-sù sī kóng chì-tông tō-ha̍p (Hàn-jī: 志同道合) (te̍k-pia̍t sī tī chèng-tī hong-bīn) ê lâng. Chit-chióng chheng-ho͘ tī 19 sè-kí ê boé-á khai-sí chhut-hiān;Chheng-tiâu Kong-sū hông-tè tiû-pī Bō͘-sut Piàn-hoat sî,tio̍h kā hia-ê piàn-hoat-phài ê lâng hō-choè "tông-chì". Liáu-āu ta̍uh-ta̍uh-á chiâⁿ-chò it-tēng hoān-ûi lāi tùi lâng ê chheng-ho͘, ē-sái khǹg tī sèⁿ kap lâng-miâ āu-piah.

Kî-tha ì-sù

siu-kái
Siông-sè chhiáⁿ khoàⁿ: Tông-chì (tong-sèng-loân)

1989 nî, Hiong-káng lâng Lîm E̍k-hoâ (林奕華) chhòng-pān tông-sèng-loân tiān-iáⁿ-choeh—"Hiong-káng tông-chì tiān-iáⁿ-choeh", in-ūi chit-ê goân-in, tông-chì chiâⁿ-choè tông-sèng-loân ê tāi-chheng[1][2]

Chham-khó

siu-kái
  1. Tâi-oân tiān-iáⁿ pit-kì - iáⁿ-tián sè-kài-koan[íng-íng bô-hāu ê liân-kiat]
  2. Kap sèng-pia̍t ū-koan ê "tông-chì" it sû[íng-íng bô-hāu ê liân-kiat]