Tông Hiân-chong (唐玄宗, 685 nî 9 goe̍h 8 ji̍t – 762 nî 5 goe̍h 3 ji̍t), ia̍h sī hō choè Tông Bêng-hông (唐明皇), pún-miâ Lí Liông-ki (李隆基), sī Tiong-kok Tông-tiâu ê chi̍t ê hông-tè. I tī 712 nî kàu 756 nî chāi-ūi.

Tông Hiân-chong
唐玄宗
Tông-tiâu ê hông-tè
Tông-tiâu ê hông-tè
Chāi-ūi 712 nî – 756 nî
Chêng-jīm Tông Joē-chong
Kè-jīm Tông Siok-chong
Choân-miâ
Lí Liông-ki (李隆基)
Chun-hō
Khai Goân Sèng Bûn Sîn Bú Hông-tè (開元聖文神武皇帝)
Sē-hō
Chì Tō Tāi Sèng Tāi Bêng Hàu Hông-tè (至道大聖大明孝皇帝)
Biō-hō
Hiân-chong (玄宗)
Chhut-sì 685 nî 9 goe̍h 8 ji̍t(685-09-08)
Kòe-sin 762 nî 5 goe̍h 3 ji̍t (76 hòe)
Chhiam-miâ