Tang-hún Ông
Tang-hún Ông (冬粉王) sī Tâi-oân Ko-hiông Iâm-tiâⁿ-po͘ ê chi̍t keng chhan-thiaⁿ, 1970 nî khai-siat, choan-bûn bē tang-hún kap chi̍t-koá kan-tan ê thoân-thóng Tâi-oân liāu-lí, tī chāi-tē chin chhut-miâ.
Pún bûn-chiuⁿ sī chi̍t phiⁿ phí-á-kiáⁿ. Lí thang tàu khok-chhiong lâi pang-chō͘ Wikipedia. |