Tang-iûⁿ-oē sī chí kó͘-tāi Tiong-kok, Tiâu-sián, Ji̍t-pún ûi chú liû-hêng ê chi̍t lūi kòe-ōe hêng-sek,[1] ū pau-koat kòa-te̍k (掛軸), chúi-ba̍k-ōe, ka-chhái-ōe, hû-sè-kòe (浮世絵) téng chióng.[2]

Iōng-gí siu-kái

Tī Ji̍t-pún sî-tāi Tâi-oân, ōe-tián lāi Tang-iûⁿ-ōe hāng-bo̍k sī pau-koat chúi-ba̍k kap kî-tha thoân-thóng Tang-iûⁿ-sek ê chok-phín, chóng-sī tong-sî Ji̍t-pún gē-su̍t-kài khah chù-tiōng sin-sek ê siá-seng lí-sióng kap sin chhòng-chok, kū-sek ê ōe-su chok-phín tī Tâi-tián téng tiûⁿ-ha̍p to khah bô ji̍p-soán ê ki-hōe. Chiàn-āu, tī Tiong-hôa Bîn-kok koan-hong, phian Tiong-kok-sek ê chúi-ba̍k-ōe hông hō chò "kok-ōe", phian Ji̍t-pún-sek ēng ka-chhái gân-liāu ōe ê chok-phín hông hō "kok-ōe tē-jī-pō͘", tè-bé Lîm Chi-chō͘ koh kā kái tēng chhut "ka-chhái-ōe" chit-ê miâ.[3]

Chham-chiàu siu-kái

  1. "東洋画". デジタル大辞泉. 2017-06-26 khòaⁿ--ê – via Kotobank. 
  2. "日本画・東洋画". 骨董事典. 
  3. "西洋美術與東洋畫之引進".