Adad-apla-iddina
Adad-apla-iddina (Chêng 11 sè-kí – Chêng 11 sè-kí) sī Pa-pí-lûn ê kok-ông.
| ||||
---|---|---|---|---|
Pa-pí-lûn ê ông | ||||
Pa-pí-lûn ê ông | ||||
Chhut-sì | Chêng 11 sè-kí | |||
Kòe-sin | Chêng 11 sè-kí |
Adad-apla-iddina chāi-ūi ê sî-kan tāi-khài sī ChC. 1082 nî kàu 1070 nî.[1]
Lâi-le̍k
siu-káiAdad-apla-iddina sī Tē-jī Isin Ông-tiâu ê chi̍t hūn-chú. Kun-kù Assyria chu-liāu ê kóng-hoat, Adad-apla-iddina sī Assyria kun-chú Ashur-bel-kala jīn-bēng--ê. Chi̍t khoán kóng-hoat bô it-tēng sī chin-si̍t--ê, chóng-sī ū chèng-kù thang chai-iáⁿ Adad-apla-iddina khak-si̍t sī Ashur-bel-kala ê kiáⁿ-sài.[1]
Adad-apla-iddina hong-bīn ê khek-bêng kì-lio̍k i chham-ú hô-pêng ê kiàn-siat sū-kang, chóng-sī kî-tha chāi-tē Pa-pí-lûn ê kì-lio̍k kóng hit chūn ū chi̍t kóa bîn-chiòng hoán-loān, koh ū Assyria lâng ê kun-sū pek-hia̍p.[1]
Chham-chiàu
siu-kái- ↑ 1.0 1.1 1.2 Don Nardo (2007). "Adad-apla-iddina". The Greenhaven Encyclopedia of Ancient Mesopotamia. Greenhaven Press. ISBN 978-0-7377-3441-6.