Chông-cheng Hông-tè

Chông-cheng Hông-tè (崇禎皇帝; 1611 nî 2 goe̍h 6 ji̍t – 1644 nî 4 goe̍h 25 ji̍t), miâ Chu Iû-kiám (朱由檢), sī Tiong-kok Bêng-tiâu ê tē 17 tāi hông-tè, mā sī Bêng-tiâu choè-āu ê hông-tè. I tī 1627 nî kàu 1644 nî nî-kàiⁿ chāi-ūi, nî-hō Chông-cheng (崇禎). I tī 1644 nî Lí Chū-sêng pō͘-tūi phah ji̍p Pak-kiaⁿ ê sî-āu chū-sat. Biō-hō Su-chong (思宗), Gī-chong (毅宗) ia̍h Ui-chong (威宗), Chheng-kok hō͘ i ê biō-hō sī Hoâi-chong (懷宗).

Chông-cheng Hông-tè
崇禎皇帝
Tāi Bêng ê hông-tè
Tāi Bêng ê hông-tè
Chāi-ūi 1627 nî 10 goe̍h 2 ji̍t – 1644 nî 4 goe̍h 25 ji̍t
Tài-koan-sek 1627 nî
Chêng-jīm Thian-khé Hông-tè
Kè-jīm Hông-kong Hông-tè (Lâm Bêng)
Choân-miâ
Chu Iû-kiám (朱由檢)
Liân-hō kap sî-kan
Chông-cheng (崇禎): 1627–1644
Sē-hō
Lia̍t Hông-tè (烈皇帝), Toan Hông-tè (端皇帝), Bín Hông-tè (愍皇帝)
Biō-hō
Su-chong (思宗), Gī-chong (毅宗), Ui-chong (威宗), Hoâi-chong (懷宗)
Lāu-pē Thài-chhiong Hông-tè
Lāu-bú Hàu-sûn Hông-thài-hiō
Chhut-sì 1611 nî 2 goe̍h 8 ji̍t(1611-02-08)
Pak-kiaⁿ
Kòe-sin 1644 nî 4 goe̍h 25 ji̍t (33 hòe)
Pak-kiaⁿ
Chhiam-miâ