Chin-pêng-ông
Chin-pêng Ông (Hàn-jī: 真平王; Ko-lê-jī: 진평왕; ?- 632 nî), pún-miâ Kim Pe̍k-chēng(金白淨); 579 nî kàu 632 nî chāi-ūi, chêng-āu lóng-chóng 54 tang.
Chin-pêng sī Sin-lô ê tē-26 tāi kok-ông, sī Chin-heng Ông ê sun kah Chin-tì Ông ê sun-á. 624 nî, Tông Ko-chó͘ chheh-hong i chòe Lo̍k-lōng Kūn-ông(樂浪郡王) kah Sin-lô-ông.
Chin-pêng Ông chāi-ūi kî-kan, Sin-lô kiàn-li̍p oân-pī ê koaⁿ-chè kahHoa-lông ê chè-tō͘. Kòe-sin liáu-āu, iû cha-bó͘-kiáⁿ Siān-tek Lú-ông kè-uī.
Chêng-jīm: Chin-tì Ông |
Tē-26 tāi Sin-lô-ông 579 nî — 632 nî |
Āu-jīm: Siān-tek Lú-ông |