Hōng-soaⁿ-khu (鳳山區) sī Tâi-oân Ko-hiông-chhī ê chi̍t-ê khu, tang-bīn sī Tōa-liâu-khu, pak-bīn sī Chiáu-chhêng-khu, se-bīn chham Sam-bîn-khu, Lêng-ngá-khu, Chiân-tìn-khu kap Sió-káng-khu sio-chiap.

Hōng-soaⁿ-khu tī Ko-hiông-chhī ê ūi-tì.

Tē-hō-miâ

siu-kái

"Hōng-soaⁿ" goân-té sī Chheng-kokTâi-oân só͘ siat chi̍t koān ê hō-miâ, kiò Hōng-soaⁿ-koān, miâ-goân sī chia chi̍t tè kiò "Hōng-soaⁿ" ê soaⁿ-lūn-tē. 1788 nî, Hōng-soaⁿ-koān ê koān-tī soah kòe Pi-thâu, to̍h tī hiān-sî Hōng-soaⁿ-khu khu-lāi.

Ji̍t-pún thóng-tī Tâi-oân liáu-āu, keng-kòe chi̍t kóa piàn-tōng, tè-bé tī 1920 nî-tāi kái ēng "Ko-hiông" lâi hō chi̍t-ê tē-khu ê miâ, "Hōng-soaⁿ" tio̍h piàn chò sī chá-chêng Pi-thâu hit-ê ke-chhī ê miâ.