"I-su-lân" sóa kàu chia. Nā-sī chí Au-chiu kok-ka kiam tó-sū, chhiáⁿ khoàⁿ Peng-tó.

Islam (A-lá-peh-gí: الإسلام islām Óa-im: "í-sir-làm"), Hàn-bûn im-e̍k-gí I-su-lân (伊斯蘭), kū-sek hō-miâ Hôe-kàu (回教) ia̍h Hôe-hôe-kàu[1], sī chi̍t-khóan Abraham chong-kàu, mā-sī it-sîn chong-kàu. Islam-kàu gôan-chū Islam sian-ti Muhammad ê kà-sī, sìn-gióng ê sîn sī ēng Allah (a-lá; 阿拉, 安拉) chò chheng-ho͘, khí-gôan-tē sī A-lá-peh pòan-tó ê Mecca-siâⁿ, chú-iàu ê keng-tián hō-chòe Qur'an. Islam sī hiān-chhú-sî sè-kài sìn-tô͘ tē-jī-chōe ê chong-kàu, ū 1 kàu 1.8 ek, chú-iàu hun-chòe Sunni (85%) chham Shia (15%) nn̄g-ê phài-pia̍t.

Islam-kàu chāi hiān-tāi sè-kài ê hun-pò͘ .

Le̍k-sú siu-kái

Chiàu Islam thoân-thóng koan-tiám, Muhammad (iok 570 nî – 632 nî) sī chu sian-ti chi hong-ìn (Khatam an-Nabiyyin; siáng bóe chi̍t ūi sian-ti ê ì-sù). Chū 610 nî khai-sí, chiàu hiān-chûn ê siāng chá kì-lio̍k, Muhammad pò-kò ka-tī siū keng-kòe thiⁿ-sài Gabriel thoân--lâi ê Sîn ê khé-sī. Chia ê khé-sī, hō͘ Muhammad chi̍t phài lâng kì-lio̍k chò hō-miâ Quran ê bûn-su.

Chham-khó siu-kái

  1. Ogawa Naoyosi, pian. (1931–1932). "回回教". 臺日大辭典 Tai-Nichi Dai Jiten [Tâi-Ji̍t Tōa Sû-tián]. OCLC 25747241.