Phông-kong
chōe-chōe tōng-bu̍t ê thé-lāi khì-koan
Phông-kong (膀胱) sī chhī-leng tōng-bu̍t the̍h-lâi teh thú-chûn jiō-e̍k ê khì-koan, ū thú-chûn kap pâi-siat ê kong-lêng. Keng-kòe io-chí kòe-lī liáu-āu, hâm-iú tāi-siā sán-bu̍t ê thé-e̍k ē lâu ji̍p-khì phông-kong, hêng-sêng jiō-e̍k. Teh pàng-jiō ê sî-chūn, phông-kong piah ê kin-bah ē siu-sok, chhut-kháu só͘-chāi ê koat-iok-kin ē pàng-sang.
Pún bûn-chiuⁿ sī chi̍t phiⁿ phí-á-kiáⁿ. Lí thang tàu khok-chhiong lâi pang-chō͘ Wikipedia. |