Sû-sèng
Sû-sèng (詞性; Eng-gí: part of speech) sī tan-gí ê lūi-pia̍t, chi̍t khoán sû-sèng lāi-bīn ê tan-gí ū beh-kâng ê gí-hoat sèng-chit. Pí-lūn bêng-sû, tōng-sû, hêng-iông-sû, hù-sû téng khoán kài-liām lóng sǹg sī sû-sèng.
Pún bûn-chiuⁿ sī chi̍t phiⁿ phí-á-kiáⁿ. Lí thang tàu khok-chhiong lâi pang-chō͘ Wikipedia. |