Tōng-sû
Tōng-sû (動詞; Eng-gí: verb) sī giân-gí lāi-bīn tan-gí ê chi̍t khoán, ia̍h chio̍h sī chi̍t chióng sû-sèng (part of speech), piáu-hiàn chi̍t-ê hêng-tōng ê si̍t-hêng, he̍k-chiá sī sū-bu̍t ê hoat-seng, chûn-chāi, kap piàn-tōng.
Tī chin chē giân-gí lāi-bīn, tōng-sû sī khut-chiat--ê, ē kun-kù sî-chè (tense), sî-siòng (aspect), gí-khùi (mood), kap gí-thāi (voice) piàn iūⁿ. Lēng-gōa mā ū khó-lêng siū chú-sû he̍k-chiá siū-sû ê jîn-chheng, sèng-pia̍t, kap sò͘-liōng téng in-sò͘ éng-hióng lâi piàn khoán.
Pún bûn-chiuⁿ sī chi̍t phiⁿ phí-á-kiáⁿ. Lí thang tàu khok-chhiong lâi pang-chō͘ Wikipedia. |