Sêng-hông

(Tùi Siâⁿ-tî choán--lâi)

Sêng-hông (城隍) sī Tiong-kok, Hân-kok téng Tang-a kok-ka kó͘-tāi ê kun-sū hông-gī kiàn-tio̍k, chú-iàu siat î siâⁿ-chhī. Ūi-tio̍h pó-hō͘ pah-sèⁿ sèⁿ-miā châi-sán an-choân, tio̍k siâⁿ sī Tang-a kok-ka ê toān-thóng; kap Au-chiu kok-ka pí-kàu khí-lâi, Tang-a ê sêng-hông kui-bô͘ it-poaⁿ khah toā.

Sin-iá Hàn-song-siâⁿ sè-kài chiūⁿ "siōng-kài sió ê sêng-hông", liû-thoân sī Koan Ú só͘ kiàn ūi-tio̍h pó͘-siông Chhek-thò͘-má(赤兔馬) só͘ chia̍h ê niû-á-chhiū ê chú-lâng, têng chai niû-á-chhiū āu kiàn siâⁿ pó-hō͘ chit chhiū.