Ông Kiú-kang
Biân-iông soaⁿ-chúi oē-ka
Ông Kiú-kang (Hàn-jī: 王久江, pa̍t-miâ 王九江; Chù-im: ㄨㄤˊ ㄐㄧㄡˇ ㄐㄧㄤ; Sù-chhoan-oē lô-má-hòa: Uang Chiu-chiang; Wade–Giles: Wang Chiu-chiang; Pheng-im: Wáng Jiǔjiāng; 1957 nî chhut-sì) sī Biân-iông ê soaⁿ-chúi oē-ka kiam kó͘-tóng siu-chhàng-ka, chāi Sam-tâi chhut-sì.[1]
Ông Kiú-kang | |
---|---|
Ông Kiú-kang chāi Se-chōng, 1983. | |
Chhut-sì | 1957 nî |
Chit-gia̍p | Ōe-ka |
1980 nî-tāi lú-ku Se-chōng, chhòng-chok koè to-hok iú-koan Se-chōng ê oē-chok, kî-tiong bo̍k-khek pán-oē Éng-hêng (永恆) he̍k Se-chōng Tē-gō͘-kài Bí-su̍t-chok-phín Tián-lám iu-siù-chhòng-chok-chióng.[2]
Ông Kiú-kang chhî-iú kok-ka chi̍t-kip bí-su̍t-sai thâu-hâm.[3] Chok-phín Siōng-keng (頌經) he̍k-pan Tiong-kok Bí-su̍t-ka Hia̍p-hoē ê iu-siù-chióng.[4][5] I chá-nî iā hoē-chè iû-oē ki̍p chúi-hún-oē .
Oē-lông
siu-kái-
Éng-hêng
-
Siōng-keng
-
Ko-kiap-tô͘
-
Eng-ê Kò͘-hiong
-
Lóng-lâm Soaⁿ-chhoan
-
Hûn-tâi-koan Siá-seng
-
Se-chōng Soaⁿ-chúi hē-lia̍t, Ⅲ
-
Se-chōng Soaⁿ-chúi hē-lia̍t, Ⅳ
-
Hàn-ūn
-
Oán-kó͘-ê Tô͘-thêng
-
Tun-hông Chio̍h-khut piah-oē lîm-bô
-
Hu̍t-tô Kàng-seng (iû-oē)
Chham-chiàu
siu-kái- ↑ "王九江". zwbk.org (ēng Hôa-gí). 中文百科在線. goân-loē-iông tī 2020-04-26 hőng khó͘-pih. 2020-05-06 khòaⁿ--ê.
- ↑ 韓書力 (1986-10-01). "全區五屆美展獲獎作品目錄". 《拉薩晚報》 (ēng Hôa-gí). 拉薩. p. 4.
- ↑ "王久江 · 國家一級美術師". news.tianyancha.com (ēng Hôa-gí). 2019-10-24. 2020-05-06 khòaⁿ--ê.
- ↑ 鄒悅 (2003-04-13). "有花自然香 不用大風揚——記全國美協「中國畫大展」獲獎者王久江". 《綿陽日報》 (ēng Hôa-gí). 綿陽. p. 3.
- ↑ 劉大為, pian. (2003). 《中國西部大地情中國畫大展作品集》 (ēng Hôa-gí). 北京: 中國美術家協會. p. 66.