Tēⁿ Lâm-iông (鄭南榕, 1947 nî 9 goe̍h 12 ji̍t – 1989 nî 4 goe̍h 7 ji̍t) sī Tâi-oân tó-lāi ê 1-ūi Tâi-oân to̍k-li̍p ūn-tōng jîn-sū. I sī chèng-tī phêng-lūn-ka kiam Tóng-gōa Chū-iû Sî-tāi Chiu-khan ê hoat-hêng-jîn. I tī 1989 nî 4-goe̍h chhe-7 chū-hûn khòng-gī Kok-bîn-tóng táⁿ-ap giân-lūn chū-iû. Tâi-to̍k kho·-á ū lâng chheng-ho· i sī "kiàn-kok lia̍t-sū".

I seⁿ tī Tâi-pak-chhī-lāi. Tī 1960 nî-tāi tha̍k kòe Gî-lân Chho·-tiong, Tâi-pak Kiàn-kok Tiong-ha̍k. 1966 nî khó tiâu Sêng-kong Tāi-ha̍k kang-têng-kho-ha̍k-hē; in-ūi bô ha̍h i ê hèng-chhù, chū án-ne pān siu-ha̍k. Keh-tńg-nî khó tiâu Hú-jîn Tāi-ha̍k tiat-ha̍k-hē, tī hia se̍k-sāi i bī-lâi ê bó·, Ia̍p Kiok-lân. 1968 nî choán khì Tâi-oân Tāi-ha̍k ê tiat-ha̍k-hē. 1971 nî in-ūi kū-choat siōng "kok-hū su-sióng" chit mn̂g khò, bô-hoat-tō· pit-gia̍p.

Goā-pō͘ liân-kiat

siu-kái