Bêng Chiau-chong (明昭宗; 1623 nî 11 goe̍h 1 ji̍t – 1662 nî 6 goe̍h 1 ji̍t), miâ Chu Iû-lông (朱由榔), sī Tiong-kok Lâm Bêng ê 1 ê hông-tè. I tī 1646 nî kàu 1662 nî chāi-ūi, liân-hō Éng-le̍k.

Éng-le̍k Hông-tè
永曆皇帝
Tāi Bêng ê hông-tè
Tāi Bêng (Lâm Bêng) ê hông-tè
Chāi-ūi 1646 nî 11 goe̍h 18 ji̍t – 1662 nî 6 goe̍h 1 ji̍t
Chêng-jīm Liông-bú Hông-tè
Kè-jīm
Choân-miâ
Chu Iû-lông (朱由榔)
Liân-hō kap sî-kan
Éng-le̍k (永曆): 1647–1662
Sē-hō
Khong Hông-tè (匡皇帝)
Biō-hō
Chiau-chong (昭宗)
Lāu-pē Chu Siông-êng
Chhut-sì 1623 nî 11 goe̍h 1 ji̍t(1623-11-01)
Kòe-sin 1662 nî 6 goe̍h 1 ji̍t (38 hòe)